9E-THCS Phú Bài
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

9E-THCS Phú Bài


 
Trang ChínhLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập

 

 nha^t ki' co^ng chua'

Go down 
Tác giảThông điệp
sapphire_junior_no1
Member
Member
sapphire_junior_no1


Tổng số bài gửi : 4
Điểm cống hiến : 48052
Điểm danh tiếng : 0
Join date : 08/03/2011
Age : 27

nha^t ki' co^ng chua' Empty
Bài gửiTiêu đề: nha^t ki' co^ng chua'   nha^t ki' co^ng chua' I_icon_minitimeMon Mar 14, 2011 5:40 pm

: 32:
Lãng mạn, mộng mơ, nó luôn tin vào những câu chuyện cổ tích với công chúa và hoàng tử. Một ngày đẹp trời, một "hoàng tử" đã xuất hiện trong câu chuyện cổ tích của chính nó...

“Hâm hâm dở dở” và “lãng mạn hết thuốc chữa” là những từ bạn bè thường dùng để miêu tả nó. Nó có sở thích mãnh liệt là ngồi mơ mộng hoặc nghe nhạc. Một trong những điều ước lớn của nó là có người tặng đúng 17 bông hồng giấy vào ngày sinh nhật 17 tuổi của mình, nó quyết sẽ đổ người ấy ngay lập tức. Và dĩ nhiên, điều ước ấy… không thành hiện thực. Sắp sang tuổi 18, nó vẫn là một cô bé con tràn ngập niềm yêu đời và lòng tin sâu sắc về những câu chuyện cổ tích, về hoàng tử, công chúa và nụ hôn tình yêu đích thực. Một cách tình cờ, có vẻ như chàng hoàng tử trong mộng của nó đang thực sự xuất hiện…

***

“Nhật ký, ngày… tháng… năm…

Không định nghĩa được tâm trạng của mình bây giờ nữa, mình đang ngồi ở trước ban công đón gió và nghĩ vẩn vơ về cái mặt đáng ghét ấy. Hôm nay đi lễ hội đón xuân ở trường, có chút trục trặc kĩ thuật nên chương trình không bắt đầu đúng giờ được. Ban tổ chức bật nhạc beat khuyến khích mọi người lên hát chữa cháy. Nhưng xem ra cách đó không thành công lắm, câu hát đầu tiên sắp bị bỏ lỡ. Thằng Ếch cũng trong ban tổ chức, chạy đến nhét cái micro vào tay mình, ỉ ôi:

- Hát đi bà, giúp tôi đi! Xin bà đấy!.

Miễn cưỡng, mà cũng không hẳn là miễn cưỡng, nếu đợt trước không bị ốm thì hôm nay cũng đã đăng ký tiết mục rồi, mình đứng dậy bước dần lên sân khấu.

“Và cơn mưa ngoài trời đêm gió lạnh, giật mình nhớ đến anh, hãy chờ em anh nhé… Yêu anh ngàn lần hơn nữa…”

Nhưng đúng vào khoảnh khắc mà thằng Ếch lấy hơi thì một giọng hát khác bất ngờ vang lên:

“Một phút anh ngẩn ngơ…”

Mình hầu như sửng sốt, vội vàng tiếp lời:

“Một phút em thầm mơ…”

Đừng hỏi về ý nghĩ đầu tiên, dĩ nhiên là mình thấy như phim rồi, hay quá còn gì nữa. Còn sau đó, ôi, mình gần như không còn trong hội trường nữa, mình đang đi giữa cơn mưa, đang ngập tràn trong những giai điệu ngọt ngào, đang đắm chìm hạnh phúc bên “người yêu thương” trong tưởng tượng. Và tạm thời, người yêu thương của mình – hắn đang bước đến từ phía bên kia sân khấu, có lẽ là còn tỏa sáng trong mắt mình lúc ấy nữa.

…“Sớm mai dành cho nhau tia nắng đầu tiên rạng ngời…”

Bài hát kết thúc trong tiếng vỗ tay, mình hân hoan khỏi nói. Và đau buồn thế này, mình bị đánh thức khỏi giấc mơ đẹp bởi một câu nói siêu kiêu căng và ngạo mạn, hắn chìa tay:

- Lớp trưởng 12 Lý!

Mình cũng chìa tay, lấy hết bản lĩnh:

- Lớp trưởng 12 Sinh!

Hai đứa đi xuống, đến khi chương trình kết thúc mình cũng không gặp hắn thêm lần nào nữa. Mình không biết tên hắn, cũng không định tìm hiểu. Đúng là một tên con trai kiêu căng!
co`n tie^p'..............
Về Đầu Trang Go down
 
nha^t ki' co^ng chua'
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» nha^t ki' co^ng chua'
» nha^t ki' co^ng chua'
» nha^t ki' co^ng chua'

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
9E-THCS Phú Bài :: Giải trí-Relax-
Chuyển đến